Cá nhân hát vận động theo nhạc. *Hoạt động 4: Nghe hát " Chiếc đèn ông sao". - Cô hát lần 1 thể hiện tình cảm giao lưu với trẻ. - Lần 2 ; nghe ca sĩ hát cô và trẻ hưởng ứng theo nội dung bài hát. * Hoạt động 3: Trò chơi "Tai ai tinh". - Cô nêu luật chơi và cách chơi Chủ đề: Ân Sủng Của Tạo Hoá - Ninh Viễn (Hoàn Phiên Ngoại) Chương 25. Chỉ cần bố thí một chút, đều sẽ làm nàng phát cuồng. Gái xinh tưởng sướng ai ngờ anh chơi mạnh quá là em đau Được chơi hàng to em sướng em lên đỉnh nè mấy anh. Phê quá!, Chich em gái cực sướng rên nhỏ thôi em, Sướng vãi đái là có thật nghe là thấy sướng rồi, Chơi em quá sướng 2018, Đit với anh Phim Sex Châu Á Phim Sex HD Phim Sex Học Sinh Phim Sex Không Che Phim Sex Việt Nam XVIDEOS anh còn nợ em lan vy anime hentai sexy buoi to lon to celeste star đổi vợ cho nhau em rau greatm8 ben 10 hanah sex kick duc làm tình lam tinh bu lon manuel ferrera miki chan nghe lén ánh trăng nữ sinh năm nhất phim sex hay nhất Chương 79: Phong hỏa tình cừu (Phần 7) Đêm đã khuya, các chiến sĩ Hộ dân quân đã đắm chìm vào trong mộng đẹp, chỉ có một số ít chia ra cảnh giới tuần tra ban đêm còn canh gác chung quanh. Hành quân hạ trại, canh gác tuần tra chỉ là một thủ đoạn cơ bản để kiểm tra tố Fast Money. Chương 1 Tên nhóc điếc XEM 16/07/2021 Chương 2 Khiếm thính XEM 16/07/2021 Chương 3 Anh trai tốt bụng XEM 16/07/2021 Chương 4 Hõm eo * XEM 16/07/2021 Chương 5 Màn đêm bao trùm tất cả XEM 16/07/2021 Chương 6 Thương người XEM 16/07/2021 Chương 7 Hơi nóng cuối cùng XEM 16/07/2021 Chương 8 Chợ phiên. XEM 16/07/2021 Chương 9 Tranh cãi. XEM 16/07/2021 Chương 10 Cậu thật đẹp trai. XEM 16/07/2021 Chương 11 Tự nguyện rơi vào bẫy. XEM 16/07/2021 Chương 12 Thuộc về sự vĩnh cữu của mùa hè. XEM 16/07/2021 Chương 13 Cơn gió kỳ lạ. XEM 16/07/2021 Chương 14 Bế tôi. XEM 16/07/2021 Chương 15 Cõng. XEM 16/07/2021 Chương 16 Chịu thua. XEM 16/07/2021 Chương 17 Lồng bẫy. XEM 16/07/2021 Chương 18 Màn trướng đỏ lộng lẫy H XEM 16/07/2021 Chương 19 Thân mật nũng nịu. XEM 16/07/2021 Chương 20 Ồn ào tình cảm. XEM 16/07/2021 Chương 21 Anh A Hứa, anh đừng thích cô ta. XEM 16/07/2021 Chương 22 Mưu đồ tham lam, si mê lưu luyến vô tận XEM 16/07/2021 Chương 23 Ham muốn tình dục khó ngăn cản. XEM 16/07/2021 Chương 24 Nóc nhà. XEM 16/07/2021 Chương 25 Nụ hôn dưới ánh trăng. XEM 16/07/2021 Chương 26 Cuối cùng có toàn bộ. 18/07/2021 Chương 27 Dưới ánh trăng thướt tha quyến luyến H 19/07/2021 Chương 28 Cọ bắn 21mp 21/07/2021 Chương 29 Ba và con gái 23/07/2021 Chương 30 Chỉ còn lại nhau. XEM 26/07/2021 Chương 31 Anh muốn em không? XEM 28/07/2021 Chương 32 Bộ ngực sữa H XEM 30/07/2021 Chương 33 Em muốn làm tình với anh H) XEM 01/08/2021 Chương 34 Liếm huyệt H cắm vào cửa huyệt ướt át của cô sau cơn cao trào 02/08/2021 Chương 35 Én bay về tổ, không chút ưu sầu. XEM 04/08/2021 Chương 36 Một bước thành công nhảy vọt. XEM 06/08/2021 Chương 37 Anh sẽ sớm trở lại XEM 08/08/2021 Chương 38 Chờ anh nha, Gia Duẫn. XEM 09/08/2021 Chương 39 Gia Duẫn, đừng khóc. 11/08/2021 Chương 40 Sẽ mang thai H XEM 13/08/2021 Chương 41 Về chuyện ngày mai. XEM 15/08/2021 Chương 42 Không nói lời tạm biệt XEM 16/08/2021 Chương 43 Về nhà 18/08/2021 Chương 44 Ngôi nhà hoang tàn ngay trước mắt XEM 20/08/2021 Chương 45 Tội lỗi và nghiệt ngã 35mp 920 22/08/2021 Chương 46 Đầu thu XEM 23/08/2021 Chương 47 Sinh nhật có vui không? XEM 25/08/2021 Chương 48 Cô xấu xa như vậy, nhưng cũng tốt đẹp như vậy 27/08/2021 Chương 49 Xâm nhập hoa huyệt H XEM 29/08/2021 Chương 50 Lưu luyến bộ ngực sữa 29/08/2021 Chương 51 Anh là của em XEM 30/08/2021 Chương 52 Cắm sâu tận gốc H XEM 01/09/2021 Chương 53 Lừa tiền lừa tình 03/09/2021 Chương 54 Đừng bỏ anh ở lại đây XEM 05/09/2021 Chương 55 Tuần sau anh vẫn sẽ đến chứ XEM 06/09/2021 Chương 56 Thẩm Sơ Ngữ XEM 08/09/2021 Chương 57 Bệnh 10/09/2021 Chương 58 Em nhớ anh quá~ XEM 12/09/2021 Chương 59 Người như anh 13/09/2021 Chương 60 Bạn trai em XEM 15/09/2021 Chương 61 Vừa liếm vừa cắm HHH 17/09/2021 Chương 62 Biển người cuồn cuộn không liên quan gì tới anh 21mp 634 19/09/2021 Chương 63 Lỗ hổng XEM 20/09/2021 Chương 64 Rối loạn 740 22/09/2021 Chương 65 Tên bắt cóc ngu ngốc XEM 965 24/09/2021 Chương 66 Sự kiện trong quá khứ XEM 26/09/2021 Chương 67 Cậu bé đáng thương. XEM 28/09/2021 Chương 68 Nhóc, nghe lời nào. 732 01/10/2021 Chương 69 Em đang chờ anh 35mp 459 03/10/2021 Chương 70 Mùa hè năm mười lăm tuổi 21mp 466 05/10/2021 Chương 71 Đột nhiên im bặt 21mp 447 08/10/2021 Chương 72 Anh đã trở lại 21mp 493 10/10/2021 Chương 73 Đừng lo lắng cho anh 21mp 492 11/10/2021 Chương 74 Miệng 21mp 491 13/10/2021 Chương 75 Trò chơi im lặng 35mp 437 15/10/2021 Chương 76 Quá khứ 21mp 431 17/10/2021 Chương 77 Em sẽ đối xử tốt với anh 21mp 445 18/10/2021 Chương 78 Mùa gặp được em 35mp 412 20/10/2021 Chương 79 Kết thúc 35mp 604 22/10/2021 Tác giả Thể loại Truyện KhácNguồn thái Đang raSố chương 47Ngày đăng 1 năm trướcCập nhật 1 năm trước [Dịch giả [ ĐáDesigner [ TầnBeta [ Thần] Văn án Tôi muốn kể cho bạn nghe một câu chuyện, một câu chuyện liên quan đến ánh trăng nghe chuyện ấy kể về cô gái nhà giàu xinh đẹp và cậu bé khiếm thính mồ Hứa lúc mười bốn đã biết thế nào là động lòng, vào đúng khoảnh khắc nhìn thấy Gia Duẫn thì giống như bị người ta bóp nghẹt hơi thở, mắt mũi miệng và trái tim, tất cả đều không thể cử động. Cô sinh ra đã xinh đẹp quyến rũ, trong trẻo đẹp đẽ như tuyết như ngọc, lay động lòng người. Thế mà lần đầu tiên gặp anh đã nhõng nhẽo, ngang ngược chỉ vào anh và gọi “Tên nhóc điếc.”Anh tự biết mình không xứng nhưng lại không kìm lòng được từng bước từng bước lún sâu xuống bùn. Vui lòng đăng nhập trước khi thêm vào playlist! Tải Nhạc 128 Kbps Tải Nhạc 320 Kbps Tải Nhạc Lossless Thêm bài hát vào playlist thành công Thêm bài hát này vào danh sách Playlist Bài hát muc anh trang vang do ca sĩ Quang Le, Mai Thien Van thuộc thể loại Tru Tinh. Tìm loi bai hat muc anh trang vang - Quang Le, Mai Thien Van ngay trên Nhaccuatui. Nghe bài hát Múc Ánh Trăng Vàng chất lượng cao 320 kbps lossless miễn phí. Ca khúc Múc Ánh Trăng Vàng do ca sĩ Quang Lê, Mai Thiên Vân thể hiện, thuộc thể loại Trữ Tình. Các bạn có thể nghe, download tải nhạc bài hát muc anh trang vang mp3, playlist/album, MV/Video muc anh trang vang miễn phí tại Chuyện kể rằng ở một khu rừng nọ, có một chú gấu ngoan ngoãn được người người yêu thích. Dạo đấy, trong rừng đồn thổi có một sinh vật lạ trú ngụ, đoạt hồn phách của ai đi ra ngoài vào những đêm trăng sáng. Vì thế, cả khu rừng chẳng ai dám ra ngoài vào đêm có trăng. Chú gấu nọ lại có tinh thần trượng nghĩa muốn tiêu diệt kẻ xấu, nên đã lén mẹ trong đêm trăng sáng ra ngoài đi tìm tên giấu mặt kia. Chú đi mãi đi mãi trong khoảng không vô định cho đến khi gặp được một bé cáo nhỏ. Họ ngồi bên bờ sông trò chuyện cả đêm, như đã thân từ trước. Từ dạo đấy, mỗi đêm trăng sáng, chú gấu ngoan ngoãn lại lén lút trốn ra ngoài gặp bé cáo. Tình cảm giữa họ trở thành một thứ quen thuộc như ăn cơm, uống nước. Cho đến một ngày, bờ sông ấy chỉ còn lại mình cậu. Bé cáo nhỏ biến mất như một hòn sỏi rơi vào lòng sông. Không một tiếng động. Không còn manh mối… Chú gấu rối bời như bị đoạt hồn đoạt phách… Mà quá khứ tươi đẹp giữa những đêm trăng ấy, đối với mọi người, chỉ là một giấc mơ hoang đường. Hoang đường như chuyện tình yêu của Kế Hứa và Gia Duẫn… Gia Duẫn năm 15 tuổi được cha đưa đi làm từ thiện ở một trường học dành cho trẻ em khuyết tật ở tận vùng núi xa xôi hẻo lánh. Từ một cô tiểu thư được cưng chiều từ tấm bé, Gia Duẫn bỗng chốc bị nhốt xuống địa ngục trần gian. Ở nơi đó, căn phòng tiện nghi nhất dành cho cô cũng chỉ đơn độc một chiếc giường đơn, ngọn đèn dầu, phòng tắm chật hẹp không ánh sáng, không nước nóng, sóng điện thoại khi có khi không. Gia Duẫn cao ngạo, xấu tính, lại vì bị thiệt mà càng thể hiện tính khí của mình. Cho đến khi cô gặp Kế Hứa, một cậu bé 14 tuổi, đẹp trai nhưng lạnh lùng, tai mang máy trợ thính. Gia Duẫn vừa gặp đã yêu Kế Hứa. Từ đó, cậu bé khiếm thính thay đổi con người cô, trở thành một người vừa xinh đẹp lại tốt tính. Không, chuyện đấy chỉ có trong truyện cổ tích mà thôi. Còn ngoài đời thực, từ ngày Kế Hứa xuất hiện, Gia Duẫn cũng thật sự bớt đi sự khó chịu cáu kỉnh với mọi người xung quanh. Chỉ là, sự chú ý và những trò vặt của cô dồn hết lên người cậu, “tên nhóc điếc”. Mối quan hệ giữa Gia Duẫn và Kế Hứa không hề bình đẳng. Gia Duẫn xem Kế Hứa như một nơi để xả buồn bực, oán hận dành cho ba mình, dành cho cái nơi khỉ ho cò gáy mà cô đang chịu đày đoạ. Cơm không nuốt nổi, cô lại bắt cậu ăn hết. Nhà vệ sinh công cộng quá bẩn, không thể đi được, cô lại bảo cậu vào dọn. Nhưng kỳ lạ thay, yêu cầu dù vô lý đến mấy, cô nhóc dù có giờ giọng trịch thượng gọi cậu là tên nhóc điếc thì cậu vẫn im lặng mà làm cho cô. Có lẽ bởi vì nụ cười của cô chăng? Vì cô dịu dàng bảo với cậu “da dê không thể dính nước”, thay vì trách mắng khi cậu tự ý đi rửa đôi giày bám đầy bùn đất cho cô? Hay bởi vì cô hay hờn hay giận nhưng lại giỏi làm nũng mỗi khi sai khiến cậu? Không hẳn là thế. Kế Hứa làm tất cả cho Gia Duẫn chủ yếu vì cô là người đầu tiên đối xử với cậu như một người bình thường. Người ta biết cậu tật nguyền, người ta biết cậu là một đứa trẻ mồ côi lại thông minh học giỏi thì luôn nhìn cậu bằng cặp mắt thương hại, luôn muốn chở che và ban phát tình cảm. Nhưng, nếu như có những người luôn muốn dùng chỗ đáng thương, thua thiệt của mình để tranh thủ lòng thương hại thì cũng có những người dù thật sự khiếm khuyết lại luôn ngẩng cao đầu và mong muốn sự bình đẳng. Vì thế, giữa những ánh mắt thương hại mà người ta luôn dành cho những cô cậu học trò ở ngôi trường này. Kế Hứa va vào và chìm đắm trong đôi mắt to tròn và sáng ngời của Gia Duẫn. Bởi cô xem cậu là một người bình thường. Bởi sau khi biết nhau, cô dần đối đãi với cậu như một người bạn mà không hề mảy may thương hại hay xem thường. Ngay cả khi cậu chưa từng cất tiếng nói chuyện với cô; ngay cả khi trên tai cậu là chiếc máy trợ thính đời cũ nhất, xấu xí nhất, cô vẫn luôn đối đãi thật tâm với cậu. Chính vì thế, Kế Hứa cũng có xu hướng tiến về phía Gia Duẫn, mặc cho tính khí cô thất thường, sáng nắng chiều mưa. Cậu tinh tế chăm sóc người con gái ấy đến từng chi tiết nhỏ dù không hề được đòi hỏi. Mua dầu gội sữa tắm, cậu không quên nhặt thêm một lọ sơn móng tay khi nhìn thấy từng mảng sơn tróc trên chân cô. Cậu nhớ cô bé gầy yếu kén ăn liền dùng vài đồng tiền công đan lát mua tôm về nấu cháo cho cô. Những quan tâm nhỏ nhặt ấy làm cho một Gia Duẫn thiếu vắng tình thương bỗng chốc ấm áp, bỗng chốc khao khát có được chăm sóc, khao khát được yêu thương. Với kinh nghiệm phong phú tích cóp từ phim ảnh và truyện người lớn, Gia Duẫn dường như trưởng thành hơn rất nhiều so với cái tuổi 15 của cô. Cậu gấu con ngoan ngoãn cứ như thế, từng bước từng bước tiến đến gần bé cáo xinh đẹp, cho đến lúc hoàn toàn thua trong tay cô. Sự thất bại mà dù có 1000 cơ hội làm lại, cậu cũng nguyện lòng… Dù cô đã nhiều lần cảnh báo em sẽ rời đi, anh vẫn bất chấp như con thiêu thân lao vào nguồn sáng, vẫn kiên định với câu nói âm môi mà không biết cô có nhận ra hay không, anh chờ em về… Ánh trăng đầy mê hoặc, tấm màn lay động trong căn phòng xiêu vẹo… một đôi trai gái non nớt về tuổi đời nhưng lại dư thừa khát vọng bấu víu lấy nhau, như muốn lấp đầy những tổn thương, những chua xót của cuộc sống… Lần cuối cùng họ bên nhau, anh nói, em còn nợ anh, em chờ anh về nhé. Ngày mai anh sẽ về trước buổi trưa. Em phải đợi anh. Thời điểm ấy, giữa những chiếc hôn vội, giữa những câu dặn dò, có lẽ anh cũng biết ngày mai cô sẽ rời đi. Ngày mai, nơi cùng trời cuối đất này sẽ chỉ còn mình anh... Qua đêm nay, dù đứng cùng dưới một bầu trời nhưng trăng và sao ở nơi cô có giống ở nơi này? Liệu cô có nhớ đến buổi đêm hôm ấy, giữa bầu trời đầy sao, họ đã từng ngồi bên nhau trên nóc trường học. Liệu cô sẽ dành bao lâu để nhớ những ngày bình dị, anh ngồi đan chiếu, cô ngồi bên cạnh đọc tiểu thuyết? Những nụ hôn đê mê, những dục vọng trần trụi rồi sẽ đi vào quên lãng. Nụ hôn đó, vòng tay đó rồi sẽ dành cho ai? Bé cáo rốt cuộc cũng ra đi không một lời từ giã… Trở về thành phố, trở về với cuộc sống và những sự thật trần trụi không thể trốn tránh. Gia đình trở thành một vết rạn không thể hàn gắn. Vết thương trên trán kia mãi mãi là một tỳ vết giữa mẹ và cô. Còn người cha kia, cho đến lúc rời đi, đã từng yêu thương cô không? Nghe nói ông ấy muốn có một đứa con trai. Nghe nói ông ấy muốn nhận nuôi Kế Hứa… Cô từng bao lần tơ tưởng đến đêm trăng sáng, đến anh. Nhưng nếu anh chấp nhận làm con nuôi của cha cô, họ sẽ đối diện với nhau như thế nào? Kế Hứa đến tìm cô. Họ vẫn vứt hết mọi thứ ra khỏi đầu để dính chặt vào nhau. Chỉ cần ở bên nhau, tất cả những thứ khác đều không quan trọng. Tự trọng, đạo lý cũng không sánh bằng người trong lòng, không sánh bằng những vòng tay siết chặt, những chiếc hôn vụng về nhưng đầy khát khao... Cho đến khi Kế Hứa bỗng dưng biến mất như chưa bao giờ tồn tại... Cô chưa từng suy nghĩ về kết cục của câu chuyện về chú gấu ngoan ngoãn và bé cáo xinh đẹp. Ngày bịa câu chuyện đấy để kể anh nghe, cô chưa từng nghĩ sẽ có một ngày, người rời đi lại là chú gấu ngoan ngoãn kia…; chưa từng nghĩ đến cảm giác của người ở lại... Ngày cô đi, để lại cho anh vầng trăng sáng và bầu trời đầy sao… Ngày anh đi, chỉ còn lại cô độc và những mong chờ… Nhiều lần cô hỏi, anh không thích em nữa sao? Nhưng chưa bao giờ cô nghĩ lời đó là thật lòng. Cho đến khi lặp lại câu đấy trong tin nhắn gửi đến số máy từ lâu không người hồi đáp… Nhiều lần cô hỏi, Kế Hứa, cuối tuần anh có đến không? Vậy mà chưa từng nhìn thấy anh ở đầu ngõ như ngày xưa… Nhiều lần cô giận dỗi, em ghét anh, em sẽ không chờ anh nữa. Nhưng cô vẫn cứ chờ… Cô bảo nếu anh không nghe máy, em sẽ quên anh… Nhưng, gương mặt anh, dáng hình anh đã khắc sâu trong lòng cô. Tiếng gọi trầm thấp “Gia Duẫn, Gia Duẫn” là những thanh âm hiếm hoi anh dành cho cô, vẫn cứ vang vọng bên tai, vẫn thiêu đốt trái tim cô, như nhắc nhở với cô rằng dù phát âm là cả một sự nỗ lực, nhưng người ấy đã luôn nỗ lực tập luyện với băng ghi âm, để có thể gọi chính xác tên cô… Chuyện gì đã xảy ra và họ sẽ gặp lại nhau trong hoàn cảnh nào? Ngày gặp lại nhau, những nóng bỏng, những hồi ức trong quá khứ có đủ sức để hâm nóng hai tâm hồn bị dằn vặt bởi thời gian và cuộc sống? Và vì sao Gia Duẫn dù có đủ cha mẹ lại lớn lên trong một hoàn cảnh chênh vênh và thiếu thốn tình thương, để rồi hình thành nên một tính cách hoang dại như thế? Và vì sao cha của Gia Duẫn lại muốn nhận Kế Hứa làm con nuôi? Mời các bạn đọc “Nghe lén ánh trăng” để tìm câu trả lời cho mình nhé. “Nghe lén ánh trăng” là một bộ truyện được gắn mác 18+ mà khi bắt đầu mình cảm thấy khá phân vân vì họ gặp nhau và phát sinh những khao khát về giới tính, về thể xác khi còn quá nhỏ. Tuy nhiên, chính vì trẻ tuổi nên những tổn thương trong lòng, những thiếu vắng về tình cảm lại chưa bị thời gian làm cho chai sạn. Vì thế, họ dễ mở lòng, dễ cảm kích và dễ yêu thương hơn. Và vì thế, giữa một biển người rộng lớn, họ tìm thấy nhau, sưởi ấm cho nhau và cho tâm hồn họ một nơi để nương tựa. Truyện 18+ nhưng những cảnh H được triển khai hợp lý để chuyển tải nội dung. Tính cách của từng nhân vật được tác giả khắc họa rất rõ nét và sâu sắc thông qua cách họ yêu đối phương. Với một Gia Duẫn hoang dại nhưng thiếu thốn tình thương là sự chiếm hữu, là sự ganh ghét với tất cả những đứa con gái khác xung quanh anh; là dẫn dụ anh cùng mình rơi xuống tận cùng của sự đam mê, của sự vây hãm không lối thoát; nhưng đồng thời cũng là sự thấu hiểu và cho người mình yêu sự tự tôn mà anh mong muốn. Với Kế Hứa khao khát một sự đối xử như người bình thường, là những chăm sóc, những chìu chuộng dành cho cô. Anh có thể nhất nhất nghe lời để thỏa mãn bản tính ngang ngược của cô. Nhưng anh cũng cứng rắn thể hiện sự tự tôn của một người đàn ông, tựa như, dù có nghèo, anh cũng không để cô trả tiền dù chỉ là một bữa ăn hay một cốc trà sữa. Chính vì thế, dù họ xuất thân khác biệt, dù cô hay anh đều có những khiếm khuyết về tính cách hay thể xác, họ dường như là hai mảnh ghép sinh ra để dành cho nhau. Mà đã là dành cho nhau, dù có muôn vàn cách trở, người có lòng rồi sẽ về bên nhau. ____ *Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết Chương 24 Nóc anh đầy vẻ ngại ngùng còn chưa kịp thu lại, đã bị Gia Duẫn ôm lấy eo, cằm cũng đặt lên bụng anh, cô hơi nghiêng mặt, nói với anh "Xem đến đâu rồi?"Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn thở phả vào trước lồng ngực, ham muốn bẩn đục vốn bị kìm nén lại vào giờ phút này lại bị cô dẫn dụ. Kế Hứa nắm lấy xương cổ tay của cô, kéo người xuống khỏi người mình, đi đến trước bàn học tìm giấy bút viết một câu.[Cậu đừng nên xem những thứ này]Gia Duẫn nhìn thấy lời này, bật tiếng cười khúc khích. Quơ quơ tờ giấy cầm trong tay, dửng dưng nói "Cuốn sách này quá dâm loạn rồi, không thích hợp để cậu đọc, lần sau sẽ mang cuốn sơ cấp cho cậu học tập."Nghe xong, hơi thở của Kế Hứa tắc lại, nhìn thấy cô nâng quai hàm và vẫn bày ra bộ dạng hư hỏng không thuốc chữa kia, đành bất đắc dĩ lắc đầu, khó chịu không lên tiếng mà đan chiếu lúc sáng đến buổi tối, những đám mây chiều lén lút tập kích đến gần từ ngoài ngọn núi phía xa, làn gió mát mẻ thu lấy thời tiết nóng như thiêu đốt của cả ngày, màu của ngọn núi trong ánh chiều tà phản chiếu âm u bỗng biến đổi. Mãi đến lúc hoàng hôn, Kế Hứa đi đốt đèn lên mới phát hiện đứt cầu dao và bị mất điện rồi, hóa ra buổi chiều không phải cái quạt điện cũ đình công, mà là do sự cố mạng lưới điện của cả làng bị kéo xuống.“Cái gì chứ... Đang yên đang lành mất điện gì chứ!” Gia Duẫn ném cuốn tiểu thuyết lên giường, nhào qua ôm chặt lấy eo Kế Hứa “Tôi sợ tối, cậu phải ở bên cạnh tôi!”Màn đêm buông xuống, trong căn phòng mất đi ánh sáng, toàn bộ rơi vào một mảng u tối, Gia Duẫn dính lấy anh, làm cách nào cũng không chịu buông ra. Kế Hứa đành gật đầu đồng ý, thấy cô chân trần giẫm trên đất, lại thầm thở dài, khom lưng bế người lên, đi đến bên giường tìm một đôi dép lê, lúc này mới đặt cô Duẫn mang dép xong, híp mắt cười "Ôi... Sao cậu thân mật như vậy chứ?" Nói xong, đôi tay không yên phận kia lại men theo cánh tay của Kế Hứa chậm rãi di chuyển lên, tiếp đó nhéo một cái trên cánh tay rắn chắc kia, mở miệng nói không rõ ý nghĩa " Sức lực lớn như vậy, sau này không lo bị ế rồi... ”Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn phòng âm u, lúc Gia Duẫn nói chuyện hơi thở cứ thế mà phả vào cổ anh, cảm giác nóng bỏng rực cháy, nhưng những lời nói ra từ trong miệng của cô lại thực sự nghe không ổn, Kế Hứa nhíu mày, nắm lấy tay của cô kéo xuống khỏi bả vai mình.“Ây da!” Gia Duẫn đau đớn kêu lên “Cậu, tên lỗ mãng này! Làm tôi đau rồi!”Hai người hùng hùng hổ hổ ra khỏi ký túc xá, xa xa trông thấy một đám người tụ tập bên bãi tập, bưng bát cơm hóng mát làm tiêu tan cái nóng kia. Bước chân của Gia Duẫn khựng lại, giận dỗi giẫm hai cái, đôi giày không ngừng ma sát trên nền măng “"Chúng ta cũng đến đó sao?"Kế Hứa nhìn ra cô không muốn đến đó chung vui, lại dắt cô vào ký túc xá, anh kéo chiếc chiếu từ trên giường của mình ở kí túc xá 102 bên cạnh ra cuộn lại, lại nhấc một ngọn đèn dầu đậu nành lên và dẫn cô đi về hướng cửa thang Duẫn nhìn hành lang tối om, bước chân có chút chần chừ, quay lại xin anh giúp. Kế Hứa nhấc ngọn đèn dầu trong tay lên, hơn nửa lượng dầu đậu nành đung đưa, lắc lư bên trong, ngọn đèn dầu cháy nhẹ nhàng, ánh lửa chiếu rọi một mảng sáng trưng giữa thang nghiêng người, bảo Gia Duẫn đi phía trước, bản thân anh kế sát phía sau cô và đi lên nhà bằng phẳng, buổi tối hôm nay có mảnh trăng treo trên đầu, toả ra thứ ánh sáng dịu dàng. Kế Hứa trải chiếc chiếu tre nhỏ trên nền đất ở chính giữa, đặt ngọn đèn dầu một bên.“Oa, ở đây có thể nhìn thấy bầu trời sao.” Gia Duẫn ngẩng đầu, nhìn về phía bầu trời trong xanh lộng lẫy bao la, có chút phấn khích hô lên “Trước đến giờ tôi chưa từng thấy nhiều sao như vậy.”Cô ngồi trên chiếu tre, hai cánh tay đưa ra sau, hơi ngửa người lên, ánh mắt từ đầu đến cuối không thể tách rời biển sao mênh mông kia.“Kế Hứa.” Cô đột nhiên lên tiếng, nghiêng đầu nhìn về phía anh, sau khi nhìn vào đôi mắt sâu thẳm và đen láy kia, lại lẩm bẩm “Bầu trời sao ở nơi này thật đẹp nhìn không chân thật chút nào, ở chỗ của chúng tôi không có bầu trời đêm như vậy.”Trong thành phố không có bầu trời đầy sao, cũng không có đồng ruộng bát ngát và rộng lớn như Hứa dừng lại một lúc, mượn ánh sáng nhạt của đèn dầu mập mờ, viết một câu.[Đây không phải là trời sao thì là gì?]“Là một bức màn tranh, cậu xem, các ngôi sao là được người tô điểm từng hạt từng hạt, còn có, trăng lưỡi liềm hơi móc kia có giống cái sài đao nhỏ kia của cậu không?” Gia Duẫn nhìn anh cười, đôi mắt lấp lánh, xinh đẹp như biển sao "Tôi biết rồi, toàn bộ đầu trời đêm này đều là cậu đã dệt ra. Đúng không?”Sao sáng buông xuống lộ ra dãy ngân hà, ánh đêm bao Hứa nhìn vào mắt cô, nhưng lại không thể tìm ra một chữ sai trong logic hỗn loạn của đời này bất luận lời nói trên trời dưới thốt ra từ trong miệng cô, dường như đều là trăng khuyết làm thành thuyền, từng dãy núi là bức màn mênh mông bát ngát, Gia Duẫn nằm thuyền nhỏ Kế Hứa đan cho cô, tung bay trong dải ngân hà tươi sáng này.“Tôi kể cho cậu nghe một câu chuyện nhé.” Gia Duẫn đặt tay ra sau đầu, nằm ngửa trên chiếu tre, hai tay gối sau đầu, “Có muốn nghe không?”.Nằm ngửa nhìn ngân hà phân tán trong đám mây, như tấm màn rũ xuống giấc mộng giữa thế gian. Cô nhìn bầu trời bao la, anh chỉ nhìn về phía cô.“Đã từ rất lâu rồi, lâu lắm rồi.” Cô kéo âm cuối ra thật dài, bày ra điệu bộ của người kể chuyện “Có một chú gấu con rất dễ thương, cậu ta khôn ngoan và hiểu chuyện, ai gặp cậu ta rồi cũng vô cùng quý mến. Khi đó trong rừng rậm lưu truyền một cách nói thế này, động vật không thể ra ngoài vào đêm có ánh trăng. Nghe đồn ban đêm có ánh trăng ẩn hiện sẽ dẫn dụ kẻ xấu đến đoạt mất hồn phách. Cho nên rừng Bồ Đán trong mấy chục năm đó, không có động vật nào ra ngoài trong đêm ánh trăng ẩn hiện."Giọng Gia Duẫn lúc kể chuyện uyển chuyển, diễn đạt động lòng người, Kế Hứa nhìn bên mặt của cô và bị câu chuyện vừa mới bắt đầu thu bèn tiếp tục "Nhưng cậu bé gấu là một bạn nhỏ có tinh thần khám phá rất mạnh mẽ lại giàu tinh thần trọng nghĩa, cậu ta muốn thay các đồng loại trong rừng Bồ Đán bắt lấy kẻ xấu này, để mọi người không còn phải lo lắng sợ hãi nữa. Thế là cậu ta thừa dịp gấu cha gấu mẹ ngủ lén lút chuồn ra khỏi nhà trong đêm ánh trăng treo cao. Ánh trăng lạ lẫm soi xuống giữa bóng rừng cây, bóng cây đè bóng cây, gấu con đi ở giữa, chỉ có thể nghe thấy tiếng chân của bản thân mình, tiếng vang giẫm sột soạt xào xạc trên lá rơi. Cậu ta đi bộ từ đầu Đông đến đầu Tây, cái bóng kéo dài hơn nửa dặm cũng không gặp kẻ xấu đến đoạt mất hồn phách nào.”“Vì vậy ngày thứ hai, ngày thứ ba, từ đó về sau mỗi đêm sau khi mặt trăng xuất hiện, cậu bé gấu sẽ lén ra ngoài đi dạo, cuối cùng trong một đêm không biết đêm thứ mấy, cậu bé gấu nhìn thấy một bóng dáng lén lút ở bên con sông nhỏ của đầu phía tây khu rừng, dưới ánh trăng cậu ta giẫm lên bóng mình, rón rén rón rén..."Nói đến đây, giọng điệu của Gia Duẫn bất giác trầm xuống rất nhiều "Đột nhiên, cậu ta thừa dịp tên kia chưa chuẩn bị, bổ nhào về phía kẻ xấu kia, bắt lấy hắn. Nhưng ai ngờ, người cậu ta bắt được không phải kẻ ác cực kỳ hung dữ. Mà là một con...”Gia Duẫn dừng lại ở đây một lúc lâu, điều này khiến Kế Hứa không khỏi nghi ngờ câu chuyện này chính là cô ấy thuận miệng bịa ra, bởi vì cô ấy cần phải vừa suy nghĩ mới vừa có thể tự thuật thấy lông mi đậm, dài và mềm mại kia của cô ấy chớp chốc lát dưới ánh trăng, Gia Duẫn lại mở miệng lần nữa "Oa! Đó là một bé cáo cực kỳ đáng yêu! Bộ lông trắng như tuyết, đôi mắt to trong suốt, cậu bé gấu chưa từng thấy động vật nhỏ xinh đẹp như vậy, cậu ta nhìn đến ngơ người rồi nên ôm con vật nhỏ tới mức sắp sửa quên phải buông tay ra...”Câu chuyện đến đây lại bị ngưng trệ hồi lâu, ngay lúc Kế Hứa cảm thấy Gia Duẫn sắp không bịa tiếp được nữa, cô lại tiếp tục "Cậu bé gấu kể về ý định muốn ra ngoài bắt kẻ xấu của cậu ta với cáo nhỏ, bé cáo nhỏ chớp chớp mắt, lập tức nói bản thân mình cũng là ra ngoài bắt kẻ xấu. Thế là bọn họ mới gặp đã thân, nói chuyện phiếm,nói nói cười cười dưới ánh trăng. Cho đến khi ánh sáng đầu tiên xuất hiện, bé cáo nhỏ bèn vội vàng đứng dậy, nói phải về nhà rồi. Bọn họ đã hẹn gặp mặt vào một đêm ánh trăng xuất hiện, địa điểm vẫn là bên con sông nhỏ ở đầu phía tây khu rừng này. "Đến đó, Gia Duẫn nhắm mắt lại, dừng lại hoàn toàn. Kế Hứa giật nhẹ ống tay áo cô, cô quay đầu nhìn lại qua, chỉ thấy môi anh mấp máy, không tiếng hỏi [Sau đó thì sao?]"Sau đó à..." Gia Duẫn suy nghĩ, cuối cùng tiếp tục bịa ra câu chuyện này "Sau đó bọn họ sẽ gặp mặt vào mỗi đêm có ánh trăng xuất hiện, và xa nhau lúc mặt trời mọc. Cứ thế qua một khoảng thời gian dài, lâu đến mức gấu con quen thuộc và cho rằng người bạn này sẽ không rời khỏi cậu ta... Thì cáo nhỏ lại biến mất rồi.”Câu chuyện đến đây, Gia Duẫn hiển nhiên đã không còn ý định kể nữa, cô muốn kết thúc vội vàng, cho qua sự tò mò của Kế Hứa "Mỗi đêm cậu bé gấu đều đến bên sông nhỏ của đầu phía tây khu rừng Bồ Đán chờ đợi, nhưng không bao giờ đợi được bé cáo xuất hiện lại nữa. Cậu ta bắt đầu không màn cơm nước, đêm ngủ không ngon. Cuối cùng sự bất thường của cậu ta bị gia đình phát hiện, cậu kể câu chuyện gặp được bé cáo dưới ánh trăng cho gia đình, nhưng mà mọi người cho rằng cậu ta bị kẻ xấu cướp mất tâm hồn rồi, mọi người đều nói cậu ta do không ngoan ngoãn tuân thủ nên đã bị kẻ xấu bám lên người, ngay cả bé cáo dưới ánh trăng cũng là trí tưởng tượng của cậu ta, chỉ là một giấc mơ. Không có bé cáo nào dưới ánh trăng hết, tất cả đều là một sự suy tưởng của cậu ta, tất cả những điều này là sự trừng phạt cậu ta không nghe lời mà nhận lấy. "Gia Duẫn nói xong thở dài một hơi "Ok, câu chuyện kết thúc."Nhưng mà kết cục hoàn thành vội vàng này lại không khiến người nghe hài lòng, Kế Hứa lại đưa tay kéo ống tay áo cô, Gia Duẫn sốt ruột nhìn về phía anh "Kết thúc rồi, câu chuyện đã kết thúc rồi! Đứa nhỏ không nghe lời sẽ bị kẻ xấu bám lấy, là như vậy, over! "Kế Hứa nhíu mày, vẻ mặt nghiêm túc đâu ra đấy, anh ngồi dậy, lấy giấy bút qua viết một đoạn lời nói rất nhanh rồi đưa cho Gia Duẫn.[Sau đó thì sao? Gấu con đã từng gặp cáo nhỏ, từng mỗi đêm khi mặt trăng xuất hiện đều gặp nhau, sao lại thành một màn suy tưởng chứ?]Mẹ ơi, tên điếc này cũng thật khó lừa. Gia Duẫn giơ tay lên xoa lông mày, tự biết đây là cậu nhóc điếc bị làm khó mà có vướng mắc."Haiz, tôi đã nói rồi, rừng Bồ Đán căn bản không có con cáo nhỏ nào. Cậu ta nói ra mọi người đương nhiên sẽ không tin. Có lẽ, con cáo nhỏ chỉ là một bạn cùng chơi mà cậu ta suy tưởng ra.”Kế Hứa nghe xong sửng sốt rất lâu, lâu đến sau khi Gia Duẫn tưởng rằng anh đã tiêu hóa xong câu chuyện vô căn cứ này, anh lại cúi đầu, viết sột soạt trên giấy.[Gì gọi là có lẽ? Câu chuyện là cậu kể, cậu cũng không biết kết thúc thực sự sao?]Gia Duẫn thấy những lời này đầu óc như bị đập một cú, đầu óc vang lên ong ong. Sau đó sốt ruột vò tờ giấy thành một cục "Ai bảo gấu con không nghe lời, vì đêm trăng không có con vật nào ra ngoài, cho nên chuyện gặp bé cáo này không ai làm chứng thay cậu ta, chỉ có thể trở thành một giấc mộng không biến cố mà kết thúc. "Người không ngớt quấy rầy kia nghe đến đây thì đã im là vẻ mặt thất vọng và sầu khổ kia của anh vẫn khắc trên mặt không thể tiêu Duẫn có chút không nỡ, kéo tay anh qua, đầu ngón tay trêu chọc lòng bàn tay anh một cách quen thuộc, an ủi nói "Không phải mỗi câu chuyện sẽ có kết thúc đâu, cũng không phải mỗi câu chuyện đều là happy ending."Kế Hứa nghe vậy quay đầu lại, con ngươi sâu thẳm lộ ra một chút cô đơn không cam lòng, Gia Duẫn bị ánh mắt như vậy nhìn chằm chằm, đành phải xua tay thừa nhận "Được rồi, được rồi, câu chuyện là tôi nói bừa. Lãng phí thời gian dài của cậu nghe câu chuyện không đầu không đuôi này, xin lỗi được chưa, đừng nghĩ nhiều nữa, đều là lỗi của tôi."Người bịa ra câu chuyện không có trách nhiệm, người nghe câu chuyện kia ngược lại là dùng cả trái bầu trời xanh, trăng sáng, mọi âm thanh đều yên sáng trong vắt trong màn đêm từ từ chảy xuống, ánh trăng mờ ảo ngưng tụ trong giấc mộng cũ không giới hạn một số người trời sinh nói không đâu vào đâu, tùy ý phóng túng, nhưng có người vẫn cứ cố chấp, cứng đầu cứng cổ, thề nguyện sống chết đi đến cuối một con đường.

nghe lén ánh trăng